Cát trôi nơi ven sông nhỏ bé
Mang ký ức khi xưa ta bên người
Ngoảnh đi nhưng nay ta trông thấy
Yêu thương mong manh như không lối đi
Ước mong băng qua con đê ấy
Trong thâm tâm chất chứa bao ý niệm
Ái ân như một câu chuyện cũ
Hai ta mong sao giải câu đố kia
Nhìn lệ rơi trong veo dưới mặt hồ
Giọt nước mắt ấy vô tình vội quên
Là con tim của ai
Tịch mịch nơi chốn đây
Người giờ ổn không
Có nhớ gì đến ta
Rồi đem nước mắt kia
Ngưng hết hóa ra câu thề
Nay thành sương khói vụt mất
Tình yêu kia của ai
Để lại bao nước mắt
Nhẹ nhàng mấy câu
Khiến cõi lòng nát tan
Giọt mưa ti tách rơi
Ngưng kết hóa ra duyên nợ
Trao niềm thương mến
Mà bước thong dong
Ước mong băng qua con đê ấy
Trong thâm tâm chất chứa bao ý niệm
Ái ân như một câu chuyện cũ
Hai ta mong sao giải câu đố kia
Nhìn lệ rơi trong veo dưới mặt hồ
Giọt nước mắt ấy vô tình lãng quên
Là con tim của ai
Tịch mịch nơi chốn đây
Người giờ ổn không
Có nhớ gì đến ta
Rồi đem nước mắt kia
Ngưng hết hóa ra câu thề
Nay thành sương khói vụt mất
Tình yêu kia của ai
Để lại bao nước mắt
Nhẹ nhàng mấy câu
Khiến cõi lòng nát tan
Giọt mưa ti tách rơi
Ngưng kết hóa ra duyên nợ
Trao niềm thương mến
Mà bước thong dong
Là con tim của ai
Tịch mịch nơi chốn đây
Người giờ ổn không
Có nhớ gì đến ta
Rồi đem nước mắt kia
Ngưng hết hóa ra câu thề
Nay thành sương khói vụt mất
Tình yêu kia của ai
Để lại bao nước mắt
Nhẹ nhàng mấy câu
Khiến cõi lòng nát tan
Giọt mưa ti tách rơi
Ngưng kết hóa ra duyên nợ
Trao niềm thương mến
Mà bước thong dong