Người đến mỗi đêm tối
Người cố níu tay với
Người cứ thế mang những lời yêu
Mãi trong vòng tay nhau
Nồng ấm đến say đắm
Nào ngờ rằng tình yêu chóng phai
Ngày tháng dấu yêu ấy
Người sẽ chẳng quên hết
Người có lúc mong nhớ về ta
Đến khi người ra đi
Giằng xéo trái tim này
Càng lạnh thì càng thêm ngóng trông
Người như cơn gió
Chạm tay không tới
Giấc mơ mà ta không thức
Thiên đường ta không thấy
Vết thương lòng chẳng nguôi ngoai
Thuốc vừa châm chưa tàn
Cánh tay làm sao buông được
Người từng kề cận ta mỗi ngày
Người như cơn gió
Chạm tay không tới
Nước mắt này rơi không ngớt
Không thể đem câu yêu
Cũng không thể ở bên nhau
Mong chờ thêm đau lòng
Mỗi đêm dài thêm say nồng
Người là mộng là mơ sớm chiều
Ngày tháng dấu yêu ấy
Người sẽ chẳng quên hết
Người có lúc mong nhớ về ta
Đến khi người ra đi
Giằng xéo trái tim này
Càng lạnh thì càng thêm ngóng trông
Người như cơn gió
Chạm tay không tới
Giấc mơ mà ta không thức
Thiên đường ta không thấy
Vết thương lòng chẳng nguôi ngoai
Thuốc vừa châm chưa tàn
Cánh tay làm sao buông được
Người từng kề cận ta mỗi ngày
Người như cơn gió
Chạm tay không tới
Nước mắt này rơi không ngớt
Không thể đem câu yêu
Cũng không thể ở bên nhau
Mong chờ thêm đau lòng
Mỗi đêm dài thêm say nồng
Người là mộng là mơ sớm chiều
Người như cơn gió
Chạm tay không tới
Giấc mơ mà ta không thức
Thiên đường ta không thấy
Vết thương lòng chẳng nguôi ngoai
Thuốc vừa châm chưa tàn
Cánh tay làm sao buông được
Người từng kề cận ta mỗi ngày
Người như cơn gió
Chạm tay không tới
Nước mắt này rơi không ngớt
Không thể đem câu yêu
Cũng không thể ở bên nhau
Mong chờ thêm đau lòng
Mỗi đêm dài thêm say nồng
Người là mộng là mơ sớm chiều
Vụt tắt thôi