Trăng ở trên trời cao
Để ta mượn soi sáng đêm khuya mờ mịt
Như mượn cánh nhạn bay
Lượn lờ nhiều gió sương
Lòng nghĩ ngợi quên lối về
Ai biết là ảo mộng
Tưởng đâu rơi lệ
Khiến trái tim người thêm nhức nhối
Mong thời gian ngừng trôi vạn năm
Để cho chúng ta không rời
Mong sầu hận ngày xưa
Dùng tình yêu hóa giải
Hoàn trả lại bao tháng ngày
Hai chúng ta đã nợ
Nợ nhau một đời
Bao thương đau còn đó
Chàng hay chăng trái tim nàng mỏng manh
Quẩn quanh bờ đắm say
Hận yêu xen lẫn cho giằng xé thêm
Chẳng cam lòng mà cách xa
Chàng trao ta ánh mắt mà trong ta
Tựa thanh đao xuyên thấu tâm hồn
Là số phận đã
Đã an bài chúng ta
Mong thời gian ngừng trôi vạn năm
Để cho chúng ta không rời
Mong sầu hận ngày xưa
Dùng tình yêu hóa giải
Hoàn trả lại bao tháng ngày
Hai chúng ta đã nợ
Nợ nhau một đời
Bao thương đau còn đó
Chàng hay chăng trái tim nàng mỏng manh
Quẩn quanh bờ đắm say
Hận yêu xen lẫn cho giằng xé thêm
Chẳng cam lòng mà cách xa
Chàng trao ta ánh mắt mà trong ta
Tựa thanh đao xuyên thấu tâm hồn
Là số phận đã bày ra
Đồng hoang bao cát dâng trào nhớ nhung
Tháng năm còn có nhau
Mộng bên nhau mãi là mộng tưởng thôi
Chẳng bao lâu vạn tuổi qua
Là sau đêm tối đó chẳng quên đi
Cảnh trăm hoa buông xuống rơi rụng
Ngày đó từng có
Thiếu niên dùng chiếc hôn
Trì hoãn bi thương mong chẳng ly biệt