Cánh chuồn chuồn lưu lại trên hàng rào\
Trong chai thủy tinh cắm đầy rừng cây nho nhỏ\
Tuổi thanh xuân xanh biếc thật tươi sáng\
Ánh nắng mai chiếu qua khung cửa chớp\
Giống như là biểu hiện cho một dòng tâm sự\
Rồi em cúi đầu mở thư rất muốn biết tin tức của anh thế nào\
Rêu xanh bám kính chuông gió hiên nhà đã từng lay động\
Hồi ức là dòng chảy vô định cắt xén qua từng khung cảnh\
Tình yêu trước giờ thật non trẻ\
Rồi anh lặng mình lắng nghe tiếng mưa rơi\
Nhớ về đôi môi em nói lời yêu thương\
Hạnh phúc cũng có thể thật lặng yên\
Những gì anh hy sinh luôn cẩn trọng\
Cuối cùng anh cũng nghe thấy tiếng mưa rơi\
Và rồi thế giới trong anh chợt tỉnh giấc\
Chỉ sợ cảm xúc làm hoen đôi mắt\
Thật không nỡ để lệ lăn dài trên gương mặt hai ta\
Ánh nắng mai chiếu qua khung cửa chớp\
Giống như là biểu hiện cho một dòng tâm sự\
Rồi em cúi đầu mở thư rất muốn biết tin tức của anh thế nào\
Tình yêu đi qua nhưng phận không dừng ai còn lo lắng\
Trên khung cửa sổ hạt mưa tí tách chạm vào nỗi đau đớn\
Êm ái mà thê lương\
Rồi anh lặng mình lắng nghe tiếng mưa rơi\
Nhớ về đôi môi em nói lời yêu thương\
Vào thời khắc cuồng nhiệt lại vô cùng bướng bỉnh\
Chẳng thèm để tâm đến ước hẹn đã trao\
Cuối cùng anh cũng nghe thấy tiếng mưa rơi\
Và rồi thế giới trong anh chợt tỉnh giấc\
Nhận ra trước giờ em vẫn luôn ngay cạnh\
Cứ âm thầm lặng lẽ ở bên anh với lòng kiên định\
Giai điệu của mưa rơi\