Đưa cô ấy vào quên lãng...tôi tự nhắc mình như vậy
Sự quen thuộc ngày xưa nay đã không còn nữa rồi...
Nhưng dường như chúng vẫn còn rất rõ rệt
Oh, cứ bước đi nào!
Hòa quyện theo những giai điệu phía bên tay phải,
Quên đi những niềm đau phía bên tay trái,
Coi như không có nhạc đệm thì ta vẫn có thể tiếp tục hát tiếp...
Hãy tiến lên, đi tìm cho mình những bầu trời kí ức mới
Đợi tới khi cơn mưa tới thì hãy nói lời chia tay...
Dưới cơn mưa nhạt nhòa nước mắt
Đâu đâu tôi cũng thấy em...
Liệu có phải lau sạch nước mắt thì tôi sẽ không thấy em nữa?
Trong tâm trí tôi, nụ cười của em vẫn hoàn toàn hiện hữu
Khiến tôi dường như bị trói buộc trong những hình ảnh về em
Thế rồi giọt nước mắt tuôn rơi...
Cơn mưa cũng hòa cùng dòng lệ của tôi
Sao đâu đâu cũng thấy em thế này?
Giữ chặt lấy em sẽ giúp tôi bỏ qua những khoảng cách
Nhưng quá chật chội...khi tôi bước vào thế giới của em
Sẽ chẳng nhìn thấy rõ được nhau...em hay tôi đều vậy
Có lẽ cả hai ta hãy đợi cơn mưa này ngừng lại...