Kiếm rời bao, Ân oán tận, Người cười sao?
Mong sớm nao được ôm người vào lòng
Quán trọ Đường Trần, gió tựa đao
Đổ mưa rào, số mệnh tạo
Chốn võ lâm, ai đứng đầu thì đã sao?
Ta lại – chỉ vì người – khom lưng
Qua thôn vắng, cầu hoang, tìm đường cũ năm nao
Xa rời chốn nhân gian huyên náo
Bông liễu lao xao, nắm chặt tay người sống tiêu dao