Làn gió lay lay bao chuyện xa xưa
Gợi nhớ trong ta chuyện xưa cũ
Từng tương tư ước hẹn
Từng bỏ lỡ nhiều chân tình
Đào hoa rơi giấu đi thê lương buồn đau
Nhìn ánh trăng nơi trăm dặm mênh mông
Dậy nỗi cô đơn tận môi mắt
Mặc gian lao gió sương
Mặc dâu bể nhiều thăng trầm
Vì ai ta mãi trông mong ba ngàn năm
Nhớ nhung hao gầy
Cho nát tan cõi lòng
Càng quên càng khắc sâu
Càng buông lơi cớ sao càng giữ
Mỗi đêm say nồng
Ta tưởng quên mất rồi
Nào đâu hay đến khi mộng đã tan
Mắt môi tàn phai
Làn gió lay lay bao chuyện xa xưa
Gợi nhớ trong ta chuyện xưa cũ
Từng tương tư ước hẹn
Từng bỏ lỡ nhiều chân tình
Đào hoa rơi giấu đi thê lương buồn đau
Nhìn ánh trăng nơi trăm dặm mênh mông
Dậy nỗi cô đơn tận môi mắt
Mặc gian lao gió sương
Mặc dâu bể nhiều thăng trầm
Vì ai ta mãi trông mong ba ngàn năm
Nhớ nhung hao gầy
Cho nát tan cõi lòng
Càng quên càng khắc sâu
Càng buông lơi cớ sao càng giữ
Mỗi đêm say nồng
Ta tưởng quên mất rồi
Nào đâu hay đến khi mộng đã tan
Mắt môi tàn phai
Mấy khi hoa nở
Nhưng mấy khi cũng tàn
Còn trong tim vết thương
Đào hoa ba kiếp giăng ngập lối
Nỗi tương tư này ta cớ sao khó bỏ
Nguyện bên nhau đến khi
Nhiều kiếp sau ngắm hoa tàn rơi