Năm tháng này trôi hững hờ
Mài mực ta ngắm sương giăng mờ
Nghe nói rằng
Xưa có chuyện tình hợp với tan
Cây nến đỏ ngưng kết lại
Đọng lên trang sách kia đang mở
Sách kia từng viết nên chuyện tình chàng với ta
Lập xuân đến, tuyết vương trên cầu
Trên áo mong manh một vài chữ hoa
Nằm bên dưới mái hiên say nồng
Đợi thuyền quay về nghe khúc ca
Ta nhập mộng
Nhẹ xoay mấy cánh hoa lê này
Đêm đến say mơ rằng chàng nhớ ta
Trầm tư hát giấu che tâm sự
Vầng trăng cạnh tay áo vội tan biến
Mộng lành chợt trống vang
Chàng thao thức trong đêm dài
Rồi hát lên mấy câu
Một hồi dạo xướng ca
Gỡ trang sức xem gương đồng
Mà đến khi hạ màn
Liệu ai kia đã yêu thật dạ
Một trang giấy bút bên nghiên mực
Sương xuống ta theo chàng dự yến xa
Đèn le lói sáng soi căn phòng
Chàng nhâm nhi cùng ta
Đối ẩm trên gác
Nhẹ nhè nhẹ cánh tay
Rồi nâng bút ta đưa tình
Dòng chữ mang nhớ nhung
Không lần nào nói ra
Mà bút biết bao chân tình
Rồi viết tên họ chàng
Mà sao không dễ như điểm trang
Hồng đài ba thước lúc xưa ấy
Thuyền kia bến đây sao lặng câm
Ngoài kịch đơn côi hết một kiếp
Mà mang luyến lưu trong kịch kia
Mộng lành chợt trống vang
Chàng thao thức trong đêm dài
Rồi hát lên mấy câu
Một hồi dạo xướng ca
Gỡ trang sức xem gương đồng
Mà đến khi hạ màn
Nhẹ nhè nhẹ cánh tay
Rồi nâng bút ta đưa tình
Dòng chữ mang nhớ nhung
Không lần nào nói ra
Mà bút biết bao chân tình
Rồi viết tên họ chàng
Mà sao không dễ như điểm trang