Cố nhân hỡi giờ ở nơi đâu
Đương thời nâng chén say chung rượu
Ái ân lâu nay đã xa người
Đi không nán lại
Cớ sao giấc mộng có mưa giông
Nhưng ngoài đây sáo ai văng vẳng
Hí vang lên trong kịch
Xuân sang mấy hồi
Hoàng hôn ánh lên cát sa mạc lung linh
Tỳ bà cất lên
Khơi gợi bao cảnh xuân
Ta mỏi mắt nơi thành cao
Đang dõi theo bóng người
Phải chăng trông mong quân
Sẽ quay trở lại
Gió Bắc đến đây nhiều đám mây phủ kín
Tiếng trống đã vang
Cổng thành đầy gió sương
Trống vừa gióng lòng cũng nổi
Khó say giấc mộng
Đêm ngày cô nương Trường An mong chàng ấy
Cố nhân hỡi giờ ở nơi đâu
Đương thời nâng chén say chung rượu
Ái ân lâu nay đã xa người
Đi không nán lại
Cớ sao giấc mộng có mưa giông
Nhưng ngoài đây sáo ai văng vẳng
Hí vang lên trong kịch
Xuân sang mấy hồi
Hoàng hôn ánh lên cát sa mạc lung linh
Tỳ bà cất lên
Khơi gợi bao cảnh xuân
Ta mỏi mắt nơi thành cao
Đang dõi theo bóng người
Phải chăng trông mong quân
Sẽ quay trở lại
Gió Bắc đến đây nhiều đám mây phủ kín
Tiếng trống đã vang
Cổng thành đầy gió sương
Trống vừa gióng lòng cũng nổi
Khó say giấc mộng
Đêm ngày cô nương Trường An mong chàng ấy
Cố nhân hỡi giờ ở nơi đâu
Đương thời nâng chén say chung rượu
Ái ân lâu nay đã xa người
Đi không nán lại
Cớ sao giấc mộng có mưa giông
Nhưng ngoài đây sáo ai văng vẳng
Hí vang lên trong kịch
Xuân sang mấy hồi
Ghé qua chốn trần thế bao lâu
Ta cười đương lúc say chung rượu
Giấc mơ xưa nhen nhóm
Như bỉ ngạn hoa cháy rực
Cớ sao giấc mộng lắm hân hoan
Nhưng ngoài đây bao nhiêu cay đắng
Hỏi nơi đâu
Có cảnh xuân như giấc mộng