Rồi một ngày lại xa cách
Rồi một ngày lại vắng tanh
Rồi một ngày lại trống không
Mỗi em bầu bạn bóng đêm
Rồi một ngày người dần dần quên lãng
Người cũng quay lưng mà đi
Tháng ngày ôm bao nhiêu đắng cay
Yêu đương đã giam trong khổ đau
Anh nói câu tuổi trẻ khao khát
Anh nói câu đường dài xa cách
Anh nói câu mộng tưởng chưa dứt
Còn ôm bao ước mơ ngày xưa cũ
Rồi một ngày
Người chẳng còn mong nhớ
Người ở phương trời xa với ai rồi
Để đây nhiều cay đắng không ngày vơi
Rồi một ngày kỷ niệm còn lại day dứt
Càng ngóng trông
Càng đau đớn không dừng
Dấy lên lòng ta nỗi đau triền miên
Rồi một ngày tình cảm ta phai dấu
Rồi một ngày lạnh lùng anh cất bước
Rồi một ngày mảnh vỡ con tim
Chẳng ai chắp vá
Chẳng bến đỗ trong ngục tối
Nói yêu em
Nhưng anh nay đã rời xa
Anh chốn nao
Thế thì em buông bỏ đi
Chẳng thèm ôm bao trái ngang
Xem như hai ta chưa quen nhau
Anh vẫn còn luôn nhớ còn luôn chờ
Cớ sao em nỡ bước đi
Trên đường về anh luôn thề
Không để lệ ở trước mi
Chỉ vì chuyện tình ta
Như ngục tù đầy tăm tối
Nói ta như ngựa hoang
Vì chỉ luôn ước mong được free
Bóng tối ở xung quanh
Và ta muốn kiếm đường ra
Nhớ và luôn chờ câu hát đó
Em vẫn thường la cà
Nóng như Sahara
Anh phải đành xa nhà
Tìm về nơi có bóng hình nàng
Tâm trí ta cứ như rada
Nhưng khi gặp mặt
Nàng đã sánh vai bên ai
Phải dùng ngục tù tăm tối
Tự khóa bản thân lại
Nhật ký ta viết lên điều ghi chú ý
Chỉ muốn thoát ngục tù
Cùng với Lee Phú Quý
Anh nói câu tuổi trẻ khao khát
Anh nói câu đường dài xa cách
Anh nói câu mộng tưởng chưa dứt
Còn ôm bao ước mơ ngày xưa cũ
Rồi một ngày
Người chẳng còn mong nhớ
Người ở phương trời xa với ai rồi
Để đây nhiều cay đắng không ngày vơi
Rồi một ngày kỷ niệm còn lại day dứt
Càng ngóng trông
Càng đau đớn không dừng
Dấy lên lòng ta nỗi đau triền miên
Rồi một ngày tình cảm ta phai dấu
Rồi một ngày lạnh lùng anh cất bước
Rồi một ngày mảnh vỡ con tim
Chẳng ai chắp vá
Chẳng bến đỗ trong ngục tối
Nói yêu em
Nhưng anh nay đã rời xa
Anh chốn nao
Thế thì em buông bỏ đi
Chẳng thèm ôm bao trái ngang
Xem như hai ta chưa quen nhau
Rồi một ngày
Người chẳng còn mong nhớ
Người ở phương trời xa với ai rồi
Để đây nhiều cay đắng không ngày vơi
Rồi một ngày kỷ niệm còn lại day dứt
Càng ngóng trông
Càng đau đớn không dừng
Dấy lên lòng ta nỗi đau triền miên