Chia đôi ly đắng ra, phần nhiều anh xin uống
Có say, thì khóc chút thôi.
Môi em anh khát lâu, mà ngày đoàn viên xa quá
Ngắt đám mây bông pha rượu anh uống, mơ môi người.
Lễ cưới có ly hồng, em pha cho anh trước
Những gián cách đời tình sao nguôi được đây.
Lễ cưới có run thì đâu hơn bây giờ
Rượu là mật đắng uống đến mắt mờ.
Nhân anh lên gấp đôi, một hình trong em đấy
Không rời, nàng nguôi nhớ không.
Hơi em xin chút thôi, để dành cho đêm thương khó
Nếu lỡ điên mê trong một đêm trắng, anh qua được.
Những tiếng nói không cười, âm âm ngay tâm bão
Có tiếng hát lành lặn anh nuôi chờ em.
Đến lúc có nhau rồi, hân hoan tràn trề
Mình dùng rượu ấm xóa dấu ngấn lệ.