Ôi ! Anh chàng nhà quê,
Lên phố, rất là ngây thơ
Em xinh đẹp như hoa, dân phố khó gần lắm nghe.
Tôi ! Anh chàng nhà quê,
Lên phố, rất là nai tơ.
Nên đem lòng yêu em, vẫn không nói được lời tình.
Ôi...! Hò ơi...Anh hát...Anh hò
Cho em yêu ruộng đồng
Cho em yêu dòng sông
Cho em yêu lũy tre làng, xanh thắm....!
Ôi...! Hò ơi...Anh hát...Anh hò
Cho em yêu loài hoa dại.
Cho em yêu người dân quê
Cho em yêu mến anh rồi, theo anh về...!
Ôi ! Anh chàng nhà quê,
Lên phố, rất là ngây thơ
Em xinh đẹp như hoa, dân phố khó gần ghê ta.
Tôi ! Anh chàng nhà quê,
Lên phố, rất là nai tơ.
Nên đem lòng yêu em, vẫn không nói được lời tình.
Ôi...! Hò ơi...Anh hát...Anh hò
Cho em yêu đàn cò,
Cho em yêu ngọn rau
Cho em yêu bữa dưa cà...Đầm ấm...!
Ôi...! Hò ơi...Anh hát...Em hò
Cho em yêu mẹ cha già
Cho em yêu đàn em thơ,
Cho em yêu mến anh rồi, theo anh về...!