Giờ cuộc tình chia hai ngã, tường đêm xuống nuớc mắt âm thầm rơi.
Khóc cho môi tình, mang ba đằng cay, vì giờ người đã đổi thay.
Giọt mật tình sao cay đắng, người mang đên đã khiến ta khổ đau.
Nên biết trách ai, con tim trót trao, đành ôm một nỗi đau riêng mình.
ĐK:
Người đã lạnh lùng quay bước, chẳng cần biết anh đây vẫn mong chờ.
Em đã lãng quên, những lúc đắm say, rồi tình buồn em chẳng hay.
Cuộc tình mình xây trên cát, làm sao giữ khi sóng (gió) cứ xô hoài,
Nên đành chấp nhận xa nhau mãi thôi, dù sao anh vẫn luôn yêu người.