Đêm sáng trăng anh đi dọc bờ sông
Anh đi dọc niềm thương
Nhìn trăng trên nước nổi
Buồn ơi quá đổi buồn ơi quá đổi
Từ khi em lấy chồng
Con nước trôi trong trăng lạnh điều hiu
Anh cô quạnh tình yêu
Về đâu con nước hỡi
Làm sao nhắn gởi lòng anh gió thổi
Buồn ơi sao là buồn
Còn đâu mong chi có ngày
Em trở lại bên bến nước xưa
Bến nước xưa bóng trăng hờn tủi
Soi lạnh lùng soi
Lạnh lùng thôi thủi mình anh
Thao thức bao đêm
Một mình anh thui thủi
Nên bước thời gian, mà hòa theo nhịp sống
Trong ngóng về nơi chốn xa xa
Có người em gái nhỏ, từ bỏ làng quê
Theo chồng về nơi xứ khác
Bỏ lại sau lưng, tiếng nhớ, tiếng thương
Vấn vương, vương vấn
Hình bóng người thương
Trên con đê dài xa thẳm
Chiều từng chiều, tay trong tay
Mình cùng nhau sánh bước
Ước hẹn cùng nhau, xin thề có trăng sao
Mà giờ đây, em lại vội vả bỏ ra đi
Để lại trong anh, bao niềm thương, nỗi nhớ
Nhớ dáng thướt tha
Tóc dài bay bay trong gió
Hình bóng người thương, anh luôn ghi khắc
Mãi... bên lòng...!
Ôi dòng sông xưa nắng đẹp tươi hồng
Những buổi chiều mình bên nhau hò hẹn
Em thẹn thùng bẽn lẽn bước bên anh
Trên con đê dài, thơm ngát 1 màu xanh
Bóng dáng thướt tha, tóc dài em buông xõa
Mà giờ đây, 1 mình anh thui thủi
Nhìn ánh trăng khuya rơi rụng dưới chân cầu
Còn đâu mong chi có ngày
Em trở lại bên bến nước xưa
Bến nước xưa bóng trăng hờn tủi
Soi lạnh lùng soi
Lạnh lùng thôi thủi mình anh
Hò ơi em đi lấy chồng
Em lấy chồng như cá cắn câu
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ
Chim vào lồng
Chim vào lồng biết thuở nào ra
Em đi bên dòng, mà lòng anh tan nát
Đếm bước thời gian, mà nghe chết trong lòng
Thôi hết rồi người bạn tình ơi
Khi xưa ta bước chung đường
Mà nay em bước qua cầu
Cầu bao nhiêu nghiệp, tình sầu bấy nhiêu
Thương lắm em ơi
Đêm sáng trăng anh đi dọc bờ sông
Anh đi dọc niềm thương
Nhìn trăng trên nước nổi
Buồn ơi quá đổi buồn ơi quá đổi
Từ khi em lấy chồng
Nhìn trăng trên nước nổi
Buồn ơi quá đổi buồn ơi quá đổi
Từ khi em lấy chồng