Trở về căn phòng trống chỉ mình riêng một bóng
Lạc đi giấc mơ hồng trôi theo cơn bão nồng giữa một đêm trời đông
Chôn vào đây mộ sâu kỷ niệm thời thơ ấu
Ngoài kia gió reo sầu biết tìm em ở đâu giờ gãy đôi cầu
Tiếng côn trùng ru nức nở trong màn sương bao nỗi nhớ thê lương
Gió xua động hay tiếng bước chân vội qua từ nơi miền đất lạ
Đốt tro tàn nghe tháng cũ trong trời âm u tình chôn vào thiên thu./
Biết có còn ngày nắng mưa hay đời mãi tàn ru bờ mi héo nụ cười
Nhạt nhòa cho lệ rơi
Thôi tình duyên đành lỡ vẫn còn bao niềm nhớ
Hồn ai dưới trăng mờ còn vương vấn đêm chờ
Tiếc hoài giấc ngủ mơ
Tiếng nhạc sầu lên khơi dạt trôi đến phương trời
Để bao ánh sao mờ tìm trôi vào biển đời người ơi./