Nghe tiếng mưa rơi đều xót xa trong chiều giữa trời quạnh hiu
Mây lướt bay đi tìm đắng cay ưu phiền sầu nhớ vô biên
Bao dấu yêu phai tàn bến xưa lỡ làng vẫn còn riêng mang
Trông dáng em âm thầm vui bước bên chồng nỗi nhớ mênh mông
Còn đâu giọt nắng ấm người xưa rất xa xăm
Tìm quên tình trăm năm
Để đêm tàn ngõ tối lòng nghẹn ngào đơn côi
Nghe lệ buồn thôi rơi người mãi xa vời vợi./
Quên ánh trăng bên trời nước sông lững lờ chỉ là niềm mơ
Xin mắt em thôi sầu quên mối tình đầu vui những đêm thâu./