Người về bên ấy trong chiều thu rơi
Đường mòn hiu hút giá lạnh tim tôi
Ngoài kia mù răng ngập lối
Còn bao lời yêu người nói ôi hoa lá rụng tơi bời
Đốt mảnh tro tàn ngày tháng cũ vùi dư âm với kỷ niệm trong chiều thu
Xóa ánh trăng mờ trời âm u
Rồi mây đen kéo đến giăng mịt mù
Còn đâu nắng ấm trên bờ môi người
Để cho ong bướm không buồn làm ngơ
Giờ đây về đâu người hỡi màn sương lạnh đã dần trôi
Tình xưa nay đã chết rồi