Gió đông vừa lướt qua nơi ấy,
Gian lầu đang hé cửa
Non nước rộng lớn,
Ta gói trong hành trang
Cất cao bài hát phương nam ấy,
Tì bà sao đứt dây đàn
Dây đàn vương máu
Đến phương trời nao
Lúc ai vừa múa cong tay áo,
Rồi trông ta giống người
Nước non cùng giữ,
Ta cứ như cỏ bay
Khó tương phùng cũng do ân oán
Thỏi mực trên nghiên đã tan,
Còn lại bao ý
Niệm trong lòng ta
Tràng kim qua đang tan vỡ
Ôi thế gian sao vô thường
Mà non sông, cố nhân như mộng
Người lại ra đi, rêu...bám...thềm
Vội quên đi, tình bay theo gió
Nhanh quá, tay lại vung
Tay đánh rơi hồng trần
Rồi lại suy tư trăng gió
Nghe nỗi đau trong nỗi chờ mong
Gió đông vừa lướt qua nơi ấy,
Gian lầu đang hé cửa
Non nước rộng lớn,
Ta gói trong hành trang
Cất cao bài hát phương nam ấy,
Tì bà sao đứt dây đàn
Dây đàn vương máu
Đến phương trời nao
Lúc ai vừa múa cong tay áo,
Rồi trông ta giống người
Nước non cùng giữ,
Ta cứ như cỏ bay
Khó tương phùng cũng do ân oán
Thỏi mực trên nghiên đã tan,
Còn lại bao ý
Niệm trong lòng ta
Tràng kim qua đang tan vỡ
Ôi thế gian sao vô thường
Mà non sông, cố nhân như mộng
Người lại ra đi, rêu...bám...thềm
Vội quên đi, tình bay theo gió
Nhanh quá, tay lại vung
Tay đánh rơi hồng trần
Rồi lại suy tư trăng gió
Nghe nỗi đau trong nỗi chờ mong
Vội quên đi, tình bay theo gió
Nay mất Nguyên Bảo
Xa xăm tám năm chờ đợi
Dòng lệ dâng lên mi mắt
Bên chấn song, ta mỏi mòn đợi