Có thể ta không yêu nhau đậm sâu
Nói lời yêu cả trăm câu
Em như bức tường mà anh đâm đầu vào nhưng không sao anh không quan tâm đâu
Muộn phiền trong anh luôn hay chất
Ưu tư làm đầu anh say ngất
Em đến như một nhạc công đã thổi lên một bản nhạc làm suy nghĩ trong anh như bay mất
Em nói là anh phải mạnh mẽ, em không yêu thằng con trai nào biết khóc
Anh nói là mồ hôi chảy qua mắt, bởi vì trời Sài Gòn bây giờ rất nóng
Đường phố thì rất đông, bụi đường chân anh chất đống
Tim anh như ở trên cao lòng anh như ở dưới biển cố để nói muốn quên em nhưng lại mất “sóng”
Em nói bài nhạc này thật hay, nhưng anh nghĩ nó cần thêm vài nốt khác
Trái tim anh không phải căn nhà to, nhưng em ơi sẽ không bao giờ nó dột nát
Ngược lại, nếu tim anh là ngục tối em sẽ không bao giờ có thể trốn thoát
Nếu tình yêu của em là thứ để vứt bỏ thì lúc đó anh sẽ là thằng hốt rác
Người ta nói tình yêu của em là ngàn cân, anh là sợi tóc thì anh chỉ muốn đu thêm nặng
Đôi tay anh không nâng được cả thế giới, nhưng cả thế giới này đang ngước nhìn em bên anh
Đôi tay này vẫn nắm lấy, không hứa sẽ mãi là của nhau
Nhưng có lẽ khi kết thúc mỗi lần play back, anh không tin bài hát này nữa đâu
Just tell me you love me, my lady
Có thể anh không mong chờ gì hơn giây phút ấy, một lần thôi em
Anh biết anh không yêu em như em đã từng yêu ai
Và rồi mọi thứ lại kéo đến, rước em đi, đưa em qua những nơi trong tim anh vẫn hay thường mơ
Em nói rằng em đã yêu một người.....
Em đã yêu một người........