Từ lần đầu tiên ta đi bên nhau
Anh đã biết tim mình đánh rơi rồi
Từ lần đầu tiên môi hôn trao nhau
Anh đã biết không thể yêu thêm ai.
Cách emcười cong môi, cách anh lặng lẽ ngồi
Ngồi nhìn bóng tối lặng thầm thời gian trôi.
Người đàn ông em yêu đôi khi
Có những phút giây yếu đuối không ngờ
Ngoài kia nếu có khó khăn quá thì anh vẫn biết
Có em chờ!
Nhớ môi mềm thơm thơm, nhớ dư vị mỗi bữa cơm
Xuân hạ thu đông đều có em chờ.
[ĐK:]
Tình yêu là những ánh sáng lấp lánh
Đèn vàng thắp lên bên ô cửa nhỏ
Tình yêu là những dịu êm từng đêm
Mình cùng ăn tối và nghe mưa rơi.
Biết sẽ có những lúc trái tim đau đớn khôn nguôi
Vẫn yêu và yêu và yêu thế thôi.