Táo:
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa,giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Young H:
Em đi khi ở đây còn vương gió
Anh nơi đây vẫn nghe mùi hương đó
Ôm trọn nỗi đau em ban cho
Khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có
Gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm
Xa nhau thì bàn tay này ai nắm
Em vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
Nhưng sâu bên trong tim anh như gai đâm
Ta đã bước qua nhau đc 2 năm
Ta từng ước tương lai thật xa xăm
Ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ
Ta chỉ cần nhau ta không cần nhà ba tấm
Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm
Anh sẽ dạy con trai từng nhịp Flow
Anh và em sẽ là người ươm mầm
Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu
Giờ mọi thứ vỡ nát, lâu đài cát
Ta vội chạy theo những thứ lâu dài khác
Tên ta sẽ không còn trong Contact
Chỉ còn chút kỉ niệm em cũng chôn vào rác
Ta đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Vì với ta, người, luôn là nút thắt
Em ơi, em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt
Táo:
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Sol’Bass:
Anh không thể gọi là gã khờ si tình
Em xung quanh em luôn có những chiếc bóng
Anh chưa bao giờ quen giấu cảm xúc cho riêng mình
Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng
Anh bước vào đời em với quá khứ
Em không chắc chắn về chuyện tương lai
Anh vết thương cũ lòng cũng còn khá bự
Khi tim em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai
Anh chưa từng trách bản thân mình vội vàng
Bên em thời gian thật yên bình và chậm rãi
Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian
Em đã làm anh tin nỗi đau không còn kéo dài
Nhưng hạnh phúc thì không
Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không
Em làm anh tin vào số phận
Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân nhưng
Em vẫn không thấy anh trong hình ảnh về đôi ta
Còn anh vẫn không thể rủ bỏ, không thể để nó trôi xa
Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh không lạc lối, anh biết nơi anh sẽ đến
Em hãy cứ đứng nơi đó, khi cần hãy cứ gọi tên
Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh
Nah:
Anh xin lỗi em
Khi mà em nhìn anh như thể là tội phạm
Như thể em muốn ném anh vào xứ biệt giam
Không thể kiềm hãm con rồng của nước Việt Nam
Sóng biếc từng ngày như kẻ không nhà
Con mình sẽ không muốn nó phải không cha
Cho nên em cứ đi để tìm hạnh phúc
Áo lạnh anh để sẵn cho ngày phong ba
Phật tổ trong đầu nói anh đừng làm ồn quá
Em thì nhắc anh về ngày mai và ngày hôm qua
Đừng bao giờ để rời những tình yêu xa
Đừng bao giờ phụ lòng những người yêu ta
Cục kim cương của anh chính là em đó
Vũ trụ của anh chính là em đó
Cho anh tất cả những gì em có
Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó
Xăm lên trên mình những cái tên
Xác thịt này mãi không thể quên
Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi
Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui
Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng
Vứt bỏ sự nổi tiếng anh không cần làm người hùng
Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên
Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên
2 cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn
2 ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường
Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu
Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ
Táo:
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
B Ray:
Tíc tắc, tíc tắc
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian
Cổ họng a không quen để thốt ra lời than
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng ?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả 2
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai ?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì
Tích tắc, tích tắc
Táo:
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô con tim của anh tan vỡ
Chú 13:
Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả
Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả
Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả
Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả
Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó
Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta không có trong khoảng thời gian đó
Em muốn ta gửi cho 1 tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao ?
Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau
Nhưng ta vẫn vậy, ta là ta và cũng chính là ngọn lửa
Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa
Em vẫn vậy, vẫn nụ cười và sự tha thứ
Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ
Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em
Khóc, cười, khô cả nước mắt
Và nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt
Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu
Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau
Táo:
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Bóng tối khiến anh không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước anh không thể dừng lại
Thì anh cũng đã chẳng đi
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ 1 ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không 1 chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi, xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được 2 năm, giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau, em ơi
Khói:
Khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau, em ơi
Táo:
Bóng tối khiến anh không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước anh không thể dừng lại
Thì anh cũng đã chẳng đi