Lần đầu tiên anh mong tìm ra cho riêng mình một ai quan tâm và nghe lời anh hát ngồi cạnh bên cho anh bờ vai khi anh buồn lặng im anh khô lạnh tim mình vỡ nát có những lúc cô đơn nhưng anh ko nói lê đôi bàn chân bâng khuâng về nơi khi xưa mà ta quá ngọt ngào nếu kí ức hôm qua tan như mây khói xin em đừng đi ngang qua đường chung khi xưa mình đan tay bước qua vì bóng tối khiến đôi ta về ngược lối có những thứ anh chưa từng đc nói nếu biết trc anh không thể đưng lại thì anh cũng đã chẳng đi
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.