Ver1 Phúc Rey
Em àh ... chắc có lẽ tiếng gọi này quen lắm phải ko em
Uh đó là bài nhạc a vẫn hay hát cho e nghe mỗi đêm
Mỗi khi bên em ... anh cảm thấy ấm áp lắm
Khác hơn nhiều so vs lúc cô đơn ngồi viết nhạc đêm dài lạnh căm
Uh thì nhạc của a ko đc ấm vs thấm như Khói đâu
Chỉ là a viết ra tự hát tự bùn và tự thấy nhói đau
Àh mà quên ... còn bài nhạc a viết cho e chỉ mới 1 nữa
Chưa đc gì mà đã ct có nên viết tiếp hay chỉ là thừa
E có còn nhớ ko ... cái đầu ngày đầu tiên mình gặp mặt
Nóc hầm Thủ Thiêm , Phố Đi Bộ , Cầu Móng ôm nhau mắt chạm mắt
Có bao giờ ta bên nhau mà trong vòng tay a không xiết thật chặc
Nhưng có ai ngờ giờ trong tình này a vẫn ở đây còn e đâu mất
Tim a đau thắt vì nghỉ e đến chứ ko hề nghỉ e đi
Có đòi hỏi gì khi a chỉ mún đc bình yên bên người tri kỉ
A chỉ mong khi cái tôi của e nhỏ lại , suy nghỉ của e ít hơn 1 tí
Và chắc ko cùng lí trí nên e đã chọn cách là bõ ra đi
Holk
Chưa bao giờ a dám nghỉ tới việc rằng mình sẽ có ngày chia tay
Và Chưa bao giờ a nghỉ rằng tình này sẽ kết nhanh như vậy
Chưa bao giờ a nghỉ sẽ có 1 ngày e nở wên mau và buông tay
Vì a sợ ... cái cảm xúc để a viết lên bài nhạc rất buồn này
Ver2 R.i.c.k
Sai Gòn người đông lạc mất nhau… Coi như là đã mất.
Gói gém hạnh phúc ta bấy lâu nay, cuối cùng ân tình cũng đã khuất.
Lời nhạc anh viết chẳng mong em hiểu, chỉ là thay anh tự giận mình.
Anh sợ cảm giác có một người lạ quan tâm chăm sóc em tận tình.
Giữa đất Sài Gòn dòng người tấp nặp, ta tìm được nhau khó thế nào.
Xin em đừng vì một lúc yêu lòng, mà để ai đó thay thế vào.
Tỉnh cảm của minh đã cố dựng xây, đừng mang nó đem vào quá khứ.
Rồi em lại quay ngược về hỏi anh, vết thương em đâm liệu nó khá chứ.
Anh xin trả lời nếu em được hài lòng, thì em cứ việc dày vò anh típ đi.
Miễn sau tình cảm ta có thể hằng rắng, thì em cứ việc dày vò anh típ đi.
Đừng bắt anh phải chịu đựng cái cảm giác, từng đêm mà không có em ở bên cạnh.
Đừng bắt anh phải chọn cách rời xa em, vì không có em cuộc đời anh thêm lạnh.
Anh không như họ mà dễ dàng buông tay, chẳng biết sau này phải thương ai.
Nhưng người anh cần cùng đi đến tương lai, chắc chắng là em chẳng muôn có thêm ai.
Nhưng mà không được như điều anh đã muốn, dường như tình cảm ta có một vếch ngăng.
Một người cố nắm thì có người cố buông, chắc do hạnh phúc đã tới đoạn kết chăng