Em vì em không giống ai vì em sợ thất bại nên em rất e ngại
Chỉ nhìn anh từ phía xa còn bao lời thiết tha nhưng em chẳng thể nói ra
Em sợ không ai hiểu mình sợ mình không hiểu mình nên em cố vô tình
Mong được cùng anh sánh đôi chẳng ngại ngần bước vội như người bình thường
Bấy lâu em mơ
Và rồi từng ngày em mộng mơ em mơ về anh mơ về ngôi nhà dưới ánh nắng mai chan hoà
Chỉ cần được buồn vui cùng anh dạo phố cùng anh
Những điều bình thường nhưng trong em là ao ước
Yêu một người như anh