Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Hook:
Tíc tắc, tíc tắc.
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Tíc tắc, tíc tắc,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Verse 2:
I've been, changed a little slowly,
Lately, I don't even know me,
I've been, someone who I hated,
I just thought that I should say it,
Gần đây anh cảm giác không còn chỗ trốn,
I should call it quits and go home,
Tâm tư ai trả, bao lâu mới đủ vốn?
Em ơi, khung thành nào không có thủ môn?
Em vẫn nằm trong hành trang mà anh mang theo mỗi ngày,
Chặng đường vẫn dài, chân anh đã đổi giày,
Nhìn những người lạ đem tình cảm đặt cược,
Mong được 1 ngày hành trang kia đặt xuống,
Anh vẫn cọc cằn, vẫn ngạo mạn, háo thắng,
Vẫn đem quá khứ của anh làm lá chắn,
Always overcomplicate things,
Always keep a good girl waiting,
Anh muốn nói với em, là em ích kỉ,
Em chỉ bỏ đi, và mặc cho anh thích nghi,
Nói đi, phải bao nhiêu lâu thì mới đủ?
Bao nhiêu tíc tắc nặn ra 1 hình thù?
Ác mộng nào đến thì anh mới tỉnh ngủ?
Vấp ngã bao lần mới biết là mình ngu?
Hook:
Tíc tắc, tíc tắc.
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Tíc tắc, tíc tắc,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,