[Mel:]
Ta đi việc ta là đi đi đi cho xong con đường dài
Đồ đầy ở trên vai ... Hành trình chẳng giống ai
Ta lao phăm phăm đêm đen mù sương rừng mưa rơi trọn ngày
Bụi đường mình đã chai ... Đời dài chẳng có ai.
1. Ta cứ miệt mài, mệt nhoài ngày qua mình ta lê thân trên đường xa
Bao nơi mà ta đã qua ... viết đâu dăm ba khúc ca
Ai kia đừng can đừng ngăn ta đi thêm chi cho mệt thân
Thêm ai đưa hương đưa hoa, ai đưa yêu thương cho ta chùn chân
Hai ta yêu đương một chút ... Ôm ai hôn ai một phút
Để khi đêm buông mưa tuôn rơi không mê mê man man chập chờn.
Ta lao phăm phăm đêm đen mù sương rừng mưa rơi trọn ngày
Bụi đường mình đã chai ... Đời dài chẳng có ai.
Đi đi đi đi đi cả đời
Đi đi theo chân nơi xa vời
Đi đi qua ngày qua đêm qua cuộc đời ở muôn nơi
Đi đi đi đi đi cả đời
Đi đi chân quen không rã rời
Đi tìm mình ta giữa cuộc đời nổi trôi.
[Mel]
2. Ta đi đi về về trong đêm dài lê thê
Loay hoay trên đường dài biết đâu là cơn mê
Đời Là Đi
Ta đã muốn bay cao, ta đã muốn bay xa
Rồi giật mình nhìn lại tuổi trẻ đã trôi qua
Ta tìm kiếm nơi nao có bao giấc chiêm bao
Để cho đến nơi xa ngân vang mãi câu ca
Đi đến chốn quanh ta một cuộc đời ồn ào
Tìm lại mình ngày nào tràn đầy một khát khao
Đi quên đường về
Ai luôn cận kề
Mong cho một ngày mai để ai luôn bộn bề
Mong cho phương trời xa để mãi nhớ đến nhau
Kỷ niệm nào vẫn vẹn toàn chẳng thể nào phôi pha.