Anh xin phép được gọi tên em thêm lần nữa
câu hỏi kế tiếp là em đã có chỗ dựa hay chưa
Biết rằng anh và em sẽ chẳng thể đi tới đâu
vậy sao ta mãi ở bên nhau để cho cả hai càng thêm đau
Anh không…muốn e phải buồn
Nhưng sao … em cứ mãi làm lệ anh tuôn
Anh không buông , anh cứ cuốn , rồi quay lại cảm giác không muốn
Em đang nơi đây tay trong tay nước mắt cay em đi đâu anh không hay
Anh không biết tại sao yêu em nhiều lại cứ để mất em
chắc tại người đó làm anh phải suy nghĩ từng đêm
anh nói nhiều thì em bảo rằng là anh trách móc
Nhưng việc em làm với anh thì có đáng trách không
Em đến với anh vì cái gì anh không thể nào biết
và có tình yêu thì mọi thứ anh không cần thiết
Chỉ cần em bên anh
Nhiêu đó là đủ rồi
nhửng lời anh đang nói
em có đang hiểu không
Và rồi những ký ức trôi về đâu
Lạc lối đi theo niềm đau
Chạy theo xa hoa nên em cố dấu
Những khoảnh khắc ta bên nhau
Em ở đâu còn tồn tại
tim ở đâu còn dồn lại
Cần những hơi ấm này đây
Tìm em anh cố chạy …chạy đến bên em mà thôi
Anh vẫn cố chạy để tìm em trong cơn mơ
Anh vẫn cố chạy vì em là vần thơ
Biết bao giờ mới đến những gì mà anh chờ
Vì em là người làm cho anh phải thẩn thờ