Một Hà Nội trong tôi ,không công viên rạp hát
Một Hà Nội trong tôi, là than tổ ong là khói sạn
Là xếp hàng, tem phiếu gánh âu lo
Là nước mắt chảy ngang, thời mở cửa...
Chuyện những tình xưa cũ dẹp sang bên
Một HàNội trong tôi giữa canh cuộc đỏ đen
Một HàNội trong tôi Ai đong đủ được thua còn mất
San chén rượu buồn xót bạn trắng tay,
Trong cơ cực có em và có bạn
Đùm bọc nhau qua sóng gió ngả nghiêng
Hà Nội đây rồi Hà Nội của ai ơi
Có máu chúng tôi lặn vào mái đỏ
Hơi thở đồng quê ngấm từng con phố
Mát dịu lòng. Hà Nội dáng nguyên sơ
Hà Nội đây rồi .Hà Nội của tôi ơi
Điều sâu sắc giấu trong điều giản dị
Hà Nội chẳng cho không .chẳng bao giờ phung phí
Nhưng Hà Nội hào hoa, hào phóng đến ngỡ ngàng
Một Hà Nội trong tôi giữa canh cuộc đỏ đen
Một Hà Nội trong tôi Ai đong đủ được thua còn mất
San chén rượu buồn xót bạn trắng tay,
Trong cơ cực có em và có bạn
Đùm bọc nhau qua sóng gió ngả nghiêng
Hà Nội đây rồi Hà Nội của ai ơi
Có máu chúng tôi lặn vào mái đỏ
Hơi thở đồng quê ngấm từng con phố
Mát dịu lòng ,Hà Nội dáng nguyên sơ
Hà Nội đây rồi ,Hà Nội của tôi ơi
Điều sâu sắc giấu trong điều giản dị
Hà Nội chẳng cho không chẳng bao giờ phung phí
Nhưng Hà Nội hào hoa, hào phóng đến ngỡ ngàng
Ơi thăng long hà Nội ngàn năm
Như con sông Hồng muôn đời vẫn đỏ
Chất phù sa ,tạo dựng dáng buồn rầu...
Đến bây giờ ,đến bây giờ mới hiểu Hà Nội của tôi
Đến bây giờ ,đến bây giờ mới hiểu hà Nội của tôi