Ta có bao lâu, mà sao không giữ nhau
Giữ nhau để yêu, giữ nhau để thương
Rồi khi để mất đi, hàng vạn lần sẽ hối tiếc
Tiếc cho những nỗi oán hận
Phải chi ta giống như là gió mây, thoáng qua những nỗi buồn
Ngập trong suy tư nhều đêm tối
Phải chi ta thứ tha ngày đã qua, trách chi đều qua rồi
Thì niềm vui đã đến bao lần
Giông tố đi qua, tình yêu đã thứ tha
Những câu chuyện xưa, nỗi đau ngày mưa
Rồi nắng ấm mới lên, chợt nhận ra ta hóa gió
Gió bay, tiếng cười theo về
Ừ ta phải giống như là gió mây, thoáng qua những nỗi buồn
Để rồi chẳng suy tư nhiều đêm tối
Và ta sẽ thứ tha ngày đã qua, trách chi đều qua rồi
Để niềm vui bỗng đến, thật gần..