Sau vấp ngã anh biết đi về đâu?
Qua một cuộc tình buồn
Thì ai là người đau đây?
Liệu rằng ai sẽ là người
Không thể đứng dậy?
Nụ cười có nở trên môi liệu
Rằng ta còn nhau?
Tự hỏi lòng mình có nên
Dành cơ hội cho nhau
Là chúng ta quá vội vàng
Hãy suy nghĩ cho mai sau
Biết trước chúng ta có
Chọn đường khác hay không?
Với tôi để mà nói, tình cảm
Là thứ đáng để trân trọng
Cho dù chia tay hay không còn
Bên nhau thì vẫn mong
Vẫn nuôi hi vọng dẫu có
Thất vọng ta vẫn trọn 1 lòng yêu
Vẫn luôn dõi theo, ở bên cạnh em
Vẫn không thể thiếu
Nhưng có không ai biết không ai
Có thể biết và e cũng
Không có thể hiểu
Giống như lời nhạc ta đang
Quanh co rồi lại vòng vò
Ca từ loạn xị như vào 1
Con phố chỉ toàn là ngõ nhỏ
Bật chợt có 1 tiếng gọi vang ra
Mà ta không biết từ đâu
Ta biết rất gần nhưng lại rất xa
Vì không có gì trong đầu
Cũng giống 1 buổi chiều tà
Ta và cây bút với ca từ kiêu sa
Giòng chữ nguệch ngoạc
Là không thể thiếu mà
Nhưng ta cũng ko cần ai đọc
Chỉ cần thả hồn vào nhạc
Như ta đang khóc
Câu dài câu ngắn ta bay
Theo cảm xúc
Chữ to chữ nhỏ ta viết sai liên tục
Lòng vòng nói mãi cuối cùng ta
Không biết mình đang làm gì
Cái mà ta đang viết là
Thể loại nhạc vô lý
Nó không có quy tắc
Chuẩn mực trong mọi ca từ
Ta cũng ko hiểu khi 1
Câu chỉ có ba từ
Say đang yêu
Hay đang phiêu?
Ta cuốn theo nhịp nhạc
Đầu ta đang ngơ ngác
Ta quên luôn cái mà ta đang gọi
Là cảm xúc
Ta chỉ biết viết ra cái mà
Con tim thúc giục
Ta tự tạo cho mình 1 thể loại mới
Không giống ai và cũng
Chẳng như mong đợi
Có nhạc ta vẫn gật gù
Như đếm theo nhịp
Không nhạc ta càng gật gù thì
Không ai theo kịp
Người ngoài nhìn ta như một gã điên
Với bản thân ta thì là gã điên
Thích luyên thuyên
Người ngoài chê nhạc ta
Viết liên miên
Với bản thân ta thì
Là cảm xúc mà
Không ai thể hiểu chuyện
Người ngoài chê nhạc
Ta không hay?
Ta nghe nhạc ta thì thấy
Ta đang say
Nhìn đi nhìn lại ta đang
Thấy 1 triết lý
Dưới câu chuyện ta kể thật ly kỳ
Yêu ta em cho là hạnh phúc
Xa ta với em là kết thúc
Đến đây thì ta cũng
Không thể hiểu nổi
Nhạc ta là nhạc tình
Hay nhạc viết về cái xa xôi
Mà ta đang nghĩ kèm
Theo là những hình ảnh
Cái mà có thời gian
Ta đã thấy mong manh