Menu Sliding loi bai hat Search

Mã Nhúng Chia Sẻ

Bạn có thể đặt mã HTML này vào website/blog Link ngắn:

Bài hát Sổ Tay Cảm Xúc (Kỳ 37: Trái Tim Lang Thang) Báo Lỗi

Ca sỹ: |

43,163 Lượt nghe - Lấy Mã Nhúng HTML

Lời Bài Hát Sổ Tay Cảm Xúc (Kỳ 37: Trái Tim Lang Thang)

"Chúng tôi trẻ. Chúng tôi sống ở đất nước đuợc mệnh danh là lãng mạn nhất thế giới. Chúng tôi biết tình yêu luôn quanh quẩn khắp nơi đây. Ở Luxembourg, ở Invalide, ở quận 13. Ở Evry, ở Créteil, và ở cả St Denis.


Nhưng tôi không giống cô nhân vật của Bretécher, ngồi trên băng ghế với tấm bảng “em cần tình yêu” quấn quanh cổ, hai hàng lệ tuôn dài. Và Hyesung cũng không phải là người đàn ông mặc áo đo may Old England, sẵn sàng chạy theo nguời phụ nữ sướt qua ở Saint-Germain-des-Prés trong truyện của Anna Gavalda (mặc dù là chúng tôi đọc đi đọc lại quyển “Tôi muốn được đợi chờ đâu đó” nhiều lần liền, trong một góc nhỏ bất chợt nào đó chúng tôi tình cờ phát hiện ra). Chúng tôi chỉ đơn giản cảm thấy nhẹ lòng, cảm thấy sự lặng thinh lang thang của bản thân có thể chia sẻ cùng ai.


“Hyesung mời em đi ăn tối đi chứ!


-Tại sao?


-Tại em muốn nghe một lí do để chấp nhận lời mời.”


Hyesung cười. Đầu hơi cúi và nghiêng nghiêng sáng trái. Bất kể lúc nào thích thú, anh ấy cũng cười như thế.Có cái gì đó rất điềm tĩnh và hiền lành, như sông Seine tháng 7.


Anh ấy đột ngột đứng dậy, bỏ đi đâu đó chừng vài phút rồi quay lại


“-Tôi tự hỏi không biết cô có bằng lòng đi ăn tối với tôi không?


Tôi thoáng ngạc nhiên vì Hyesung bắt chước y hệt lời thoại trong truyện.


-Có hơi nhanh quá không?


-Nhanh thật! Nhưng khi nhìn thấy cô đi xa tôi tự nhủ đấy nhé một cô gái đẹp đi ngang qua mày, cười với mày, sướt nhẹ qua mày và rồi mày sẽ mất cô ấy vĩnh viễn. Có ngu ngốc và phi lý quá không?


Tôi gập ngang người vì cười. Vẻ mặt thành thực đến khó tin của Hyesung khiến tôi nao núng một khoảnh khắc.


Anh ấy ngồi bệt xuống cạnh tôi.


“Anh sẽ không cầm tay em đặt lên má anh và bảo là vì hẹn ăn tối với em nên mới cạo râu đâu**. Thứ nhất anh chẳng có râu đến mức ấy, thứ hai thì anh chỉ có thể gói bibimbap cho em thôi.”


Chúng tôi trẻ. Chúng tôi ngồi so le nhau trên bậc thềm đá, đầu Hyesung nằm gối nhẹ lên chân tôi. Mùa xuân. Hoa lê nở trắng. Không gian rất nhẹ. Nhịp thở rất êm. Hình như không phải mối quan hệ vụng trộm nào cũng gấp gáp và vồ vập hết cả!


Hyesung là một người mẫu chăm chỉ và nhẫn nại. Anh ấy có thể thân trần, ngồi yên ba tiếng liền trong căn phòng lò sưởi quá già nua để đủ sưởi ấm giữa mùa đông mà không một lời than vãn. Rồi chúng tôi uống ca cao nóng, ăn kim chi 1,2 euros một hộp và ngắm tuyết rơi qua ô cửa vuông duy nhất trong nhà. Hyesung làm mẫu, nhưng tôi chưa bao giờ vẽ anh ấy. Những bức tranh luôn là cảnh mặt trời mọc, cảnh đồi gió xanh. Mà anh ấy cũng chẳng thắc mắc. Chỉ vuốt má tôi rất êm. Như là đã hiểu nhau từ muôn vàn kiếp trước."

Các bài hát khác