Chuyện ngày xưa có hai đứa mình
Anh với em đi trong lòng đời
Buồn vui có đôi
Áo em xanh màu trời
Màu tình yêu thắm ngọt trên môi
Đường quen lối nhớ sao nguôi
Rồi thời gian bước qua lối này
Ta bỏ đi trên vai lạnh đầy
Hành trang trắng tay
Trắng tay xui ngại ngùng
Vì đời nên trả lại cho em
Tình yêu đó một thuở êm đềm
Đêm từng đêm
Lửa tình yêu đốt cháy trong tim
Tuổi vào yêu biết nẻo đâu tìm
Vùng trời xanh
Mang niềm thương nỗi nhớ
Lối yêu xưa mòn gót chân quen
Giờ còn xanh kỷ niệm thuở nào
Những lối quen chân nghe là lạ
Còn ta với ta
Áo xanh xưa nhạt nhoà
Cuộc tình xưa cũng đã đi qua
Còn chăng nữa mòn gót chân tìm
Người ơi em đã xa tôi mất rồi
Tại em gian dối nên làm khổ tôi
Buổi đầu gặp gỡ chưa nguôi
Kỷ niệm mang mãi trên môi
Mong ước sao ta cùng chung lối
Nhiều khi tôi cố quên đi nỗi niềm
Càng quên thêm nhớ
Vô vàn nhớ thêm
Nghĩ mình bạc bẽo vô duyên
Để người ta đổi thay đen
Cam chấp nhận số phận buồn tênh
Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội
Người đi xa người tội lắm người ơi
Em quên rồi đàn lia thia quen chậu
Bọn mình quen hơi
Em bạc tựa như vôi
Làm sao tôi nỡ quên em trong mộng
Để cho nhung nhớ
Không còn nhớ nhung
Trả thù duyên kiếp long đong
Trả thù ai đã bội vong
Gương đã vỡ sao lành mà mong
Trả thù duyên kiếp long đong
Trả thù ai đã bội vong
Gương đã vỡ sao lành mà mong
Trả thù duyên kiếp long đong
Trả thù ai đã bội vong
Gương đã vỡ sao lành mà mong
Trả thù duyên kiếp long đong
Trả thù ai đã bội vong
Gương đã vỡ sao lành mà mong