Ngày toàn thắng tôi có dịp về thăm quê cũ
Viếng mộ mẹ hiền tôi đứng lặng giây lâu
Chuyện ngày xưa còn quằng nặng cơn sầu
Dòng quay ngược nợ hiếu
Lòng con thành nước mắt
Mẹ ơi! Phận cút côi tháng năm
Tưởng đời quên lãng
Nhưng nhờ ơn Đảng cứu sống
Đời con trong đêm tối kinh... hoàng
Con sợ bóng đêm đói lạnh cơ hàn
Cha thì còng lưng cuốc mướn
Còn mẹ thì vẫn ngập mình
Ở dưới đồng sâu
Cho đến khi cúm núm kêu chiều
Lũ chim muôn vội vàng về tổ ấm
Những đứa con khờ láo nháo chờ trông
Nhưng mẹ vẫn chưa về
Khi màn đêm giăng đầy bóng tối
Những đêm tháng 10 nước lụt
Gió đưa mưa về cho cơn lạnh thấu xương
Chiếu rách lá chằm mẹ che cho đàn con trẻ
Mà mưa vẫn rơi, mưa trắng cả đêm dài...
Ôi, những sợi mưa hay xót đau lòng mẹ
Và đè nặng vai gầy...
Mẹ thổn thức hay gió mưa nức nở
Mà tiếng thở dài như nghẹn từng cơn
Chiếu rách lá chằm đã làm mòn
Xác thân của mẹ
Sống kiếp tá điền tắt lịm ước mơ
Mẹ đã lìa đời sau cơn bạo bệnh
Những đứa con khờ thành
Những trẻ mồ côi
Mẹ ơi, con đã lớn sau ngày tháng Tám
Biết cằm cờ và quàng khăn đỏ thắm tươi
Con bập bẹ những câu Đảng đã đổi đời
Đem áo ấm cơm no cho những người đói rách
Mẹ ơi, con đã hiểu ngây thơ ở tuổi đời
Trong sạch mà thành vết hằn sâu
Trong tim con qua hai mươi mấy năm...
Trường
Nối gót cha anh con lại lên đường...
Diệu kỳ thay những câu ngày xưa
Con bập bẹ
Nay đã trở thành lý tưởng của đời con
Cuộc đọ sức những năm dài đánh giặc
Tưởng chừng
Như không vượt nổi gian nguy
Vì áo ấm cơm no, vì tự do độc lập
Con lại xông lên
Không một phút ngập ngừng
Mẹ ơi, con đã hiểu vì sao con
Của mẹ trở thành
Người chiến sĩ trung kiên
Chỉ có Đảng - Đảng là đấng mẹ hiền
Dạy cho con biết
Ngẩng cao đầu và đứng thẳng
Biết đổ máu cho đất nước được
Màu xanh hy vọng
Đói rách qua rồi đời đẹp lắm, mẹ ơi!
Những người cơm vãi cơm rơi
Bây giờ làm chủ đất trời Việt Nam
Mẹ có vui không trong niềm vui đó
Có cả máu cha ông
Dòng máu quật cường
Đường lên hạnh phúc chân trời rộng
Nhờ Đảng quang vinh dẫn dắt đường
Nối bước con đi nâng dòng suy nghĩ
Những việc con làm vì Đảng vì dân