Ai có về ai có về Hậu Giang
Nhớ ghé thăm ghé thăm Ninh Kiều
Chiều xuống ghe thuyền tấp nập
Trên sông dòng nước mênh mông
Có ai đứng đợi ai đứng đợi
Người yêu trong gió chiều hắt hiu
Hậu Giang ơi người
Như một bức tranh
Hữu tình sơn thủy.
Những đường nét thanh thanh
Duyên dáng tuyệt trần
Dệt những áng văn thơ
Để thi sĩ gieo vần
Ai qua đây
Mà không thương không nhớ
Ai tới nơi này
Mà không nhớ không thương.
Khúc dân ca nồng nàn
Tha thiết điệu lý tương phùng
Như gọi bạn tri âm
Đẹp lắm Hậu Giang ơi
Bốn mùa xanh tươi hoa trái
Tỏa ngát hương thơm
Đi khắp mọi miền
Hò ơ chiếc áo bà ba
Giỡn đùa trước gió.
Trên dòng sông thăm thẳm
Nghiêng bóng đôi bờ kia
Bến Ninh Kiều
Đọng lại những hồn thơ
Tóc thề buông xõa
Tiếng đàn bầu réo rắt
Trên sông Hậu Giang ơi
Ta muốn ôm người vào lòng ta đó
Nhưng đó chỉ là ước mơ.
Nhen nhóm trong lòng
Đứng nơi đây
Thả hồn theo con nước
Xuôi dòng Bắc Cần Thơ
Người người đông vui náo nhiệt
Phà lại phà nối tiếp biển nhau
Qua dòng sông quê
Soi bóng hình ai đó
Gió lộng bốn bề
Xua đi cái nắng chói chang.
Phảng phất đâu đây
Mùi tóc thơm thôn nữ
Mùi thơm dìu dịu
Dễ thương của hương đồng
Ơi miền quê miền quê thân thiết
Biết bao ân tình đẹp làm sao thắm.
Quê hương mình tình quê hương
Khắc sâu bóng hình
Hậu Giang ơi trời ban
Cho người một kho tàng vô giá
Ta muốn được về đây
Chung sống bên người
Đồng xanh lúa tốt ngập tràn
Bao nhiêu cô gái dịu dàng.
Chân quê lúa vàng
Trải rộng ven đê tình quê
Ấp ủ trong lòng say mê.