Ánh trăng chừng nào soi sáng đây
Hát vài câu Thủy Điệu Ca Đầu
Chờ một người dưới cây ngô đồng
Có quay đầu nữa không
Cùng người tay nắm tay phiêu bạt
Chẳng ngại năm tháng bao thăng trầm
Chỉ mong làn gió mát không đổi
Bên người như lúc xưa
Gió thu thổi sạch đi nỗi đau
Ta còn đây vẫn luôn dịu dàng
Chỉ thở than thế gian như mộng
Ngoảnh đi chẳng có ai
Ngẩng đầu xem cánh hoa nhẹ lay
Riêng mình ta gánh bao cô độc
Rồi ân hận bỗng dưng quay đầu
Lệ tràn mi tuôn rơi
Thở than rằng núi
Bên mây núi ở bên cỏ cây
Lá bên cây sao
Cây chẳng luyến tiếc
Lòng ta lâu nay hướng về
Một người người có hay
Thở than rằng gió
Bên trăng gió ở bên bài thơ
Chẳng giống như lúc
Hai ta cạnh nhau
Mộng được cùng quân
Ước hẹn nơi núi sông
Gió thu thổi sạch đi nỗi đau
Ta còn đây vẫn luôn dịu dàng
Chỉ thở than thế gian như mộng
Ngoảnh đi chẳng có ai
Ngẩng đầu xem cánh hoa nhẹ lay
Riêng mình ta gánh bao cô độc
Rồi ân hận bỗng dưng quay đầu
Lệ tràn mi tuôn rơi
Thở than rằng núi
Bên mây núi ở bên cỏ cây
Lá bên cây sao
Cây chẳng luyến tiếc
Lòng ta lâu nay hướng về
Một người người có hay
Thở than rằng gió
Bên trăng gió ở bên bài thơ
Chẳng giống như lúc
Hai ta cạnh nhau
Mộng được cùng quân
Ước hẹn nơi núi sông
Thở than rằng núi
Bên mây núi ở bên cỏ cây
Lá bên cây sao
Cây chẳng luyến tiếc
Lòng ta lâu nay hướng về
Một người người có hay
Thở than rằng gió
Bên trăng gió ở bên bài thơ
Chẳng giống như lúc
Hai ta cạnh nhau
Mộng được cùng quân
Ước hẹn nơi núi sông
Mộng được cùng quân
Ước hẹn nơi núi sông