Không được khóc
Mà hãy cứ khóc lên thật to
Phải cho mọi người thấy rõ
Hiện tại là mày rất đau khổ
Vì giọt nước mắt đâu có mau khô
Thôi hãy cứ để cho nó rơi đi
Để cuốn nỗi buồn theo đó vơi đi
Shady đang khóc bởi vì ai
Đang quen được sự chăm sóc
Giờ thì lại cry
Trái tim đau một giây
Đã đủ làm cho tôi bật khóc
Từ khi hy vọng nó vẫn còn đây
Tôi nhớ một mái tóc
Tôi luôn làm người ấy buồn
Bằng chuyện người thứ ba
Điều tôi mơ là ngay bây giờ
Người ấy sẽ nói với tôi câu thứ tha
Nhưng đâu phải
Tất cả những điều mình muốn là được đâu
Tôi đâu có che được nỗi đau
Luôn cố gắng để tỏ ra
Thật là mạnh mẽ
Kìm giọt nước mắt
Nhưng có lẽ là không thể
Chỉ biết trùm kín chăn
Và nghĩ thay đổi trong trước mắt
Beat này thật buồn
Nhưng đâu buồn bằng trong tôi
Có tất cả những điều mình muốn
Rồi lại ra đi trong mong mỏi
Trang vở cũ, nhật kí
Tôi viết bằng mực trắng
Đâu có viết được đâu
Khi mà hạt bụi bay vào mắt
Lấy tay dụi sao lại khóc
Trong khi tôi sống trái với bản thân
Đâu có ai làm bạn thân
Nên tự bán thân vào sa ngã
Tôi đang cố gắng vất vả
Để tự mình lấy đi tất cả
Tưởng như tôi chỉ yêu mình em
Nhưng em lại sống quá thật thà
Khiến cho tôi lại vấp ngã
Theo những vết xe đổ
Giống như những cuộc tình cũ
Mà tôi đã từng trải qua
Em đâu phải là game
Cho tôi quyết định hết mọi chuyện
Tôi vẫn chờ đợi
Nhưng đâu có nhấc phone gọi điện
Chỉ vì nhớ giọng nói
Nhưng sợ lại bị làm phiền đến em
Tạm biệt em
Tôi sẽ tìm một người thật giống em
Nhưng mà thực tế
Cũng chỉ để tôi muốn quên em
Không được bên em
Điều anh mong nhất là
Được nói chuyện đêm nay với em
Và được giải thích tất cả
Rồi lại ngồi cắn nát cây bút
Rút điện thoại để ngắm nhìn hình ai
Giây phút thăng hoa muốn tỉnh lại
Điều chỉnh lại tất cả ký ức hai đứa
Rồi ngày lại ngày
Nhận ra hai đứa suy nghĩ
Cũng đâu có hợp đâu
Cũng chẳng khác gì hai đứa trẻ con
Suốt ngày giận hờn nhau
Phone anh đã hai tuần nay
Anh tháo máy
Nhưng đành phải làm như vậy
Biết sao đây
Khi mà cứ cầm phone
Thì lại muốn call và call em
Nhưng call thì lại busy
Nếu là em, em sẽ làm gì
Hay lại nhắm mắt và ngủ đi
Khi mà giấc mơ nó đến
Cũng là đến lúc mà bầu trời đã sáng
Chiếc cầu gỗ màu vàng
Đang hứng chịu một mùa hoa rụng
Như cảm xúc của một diễn viên tuổi trẻ
Được bao người ca tụng
Nhưng về già lại cô đơn
Trong căn nhà cùng những đứa con
Rồi nghĩ về quá khứ
Giá như hôm nay là ngày mai
Tự nhủ mình đâu làm gì sai
Show đó tôi hát bài này
Cho công chúng nghe và cảm nhận
Vẫn cố
Vì môi nhấp quá nhiều rượu bị đông cứng
Hay tại tim tôi đang khóc
Nó không muốn tôi hát
Chắc em vẫn say giấc
Bên trong căn phòng kí túc xá
Đôi mắt đỏ nhòa
Chẳng nhìn thấy xung quanh
Hiện tại cây bút gục mực hết
Nhưng bài hát đâu đã xong
Hay lại chỉ là một demo
My fan nghe xong rồi thất vọng
I'm sorry