Vẫn Như Lầu Hoang
Chiều lang thang trên phố
cho mắt vui một giờ
Người yêu thương chưa có
nên lòng vẫn thờ ơ
Chiều đi hoang trên phố
không nhớ không đợi chờ
Mặc trăm cô đi tới
không thèm nhìn mắt nai
Trời lênh đênh mây trắng
em mặc màu áo xanh
Trời giăng giăng mây tím
em mặc màu áo lam
Làn môi em như nắng
tóc mây bồng gió bay
Tình anh như giấy trắng
chưa vướng lòng nhớ thương ai
Chiều rong chơi trên phố
không đón không hẹn hò
Người yêu thương không có
tôn thờ mãi độc thân
Một đôi khi nghe thoáng
như trái tim rộn ràng
Ngoài ba mươi tay trắng
hồn vẫn như lầu hoang
Chiều lang thang trên phố
hồn vẫn như lầu hoang