Chiều hoàng hôn, tím cả dòng sông
Đò neo bến vắng, mà nhớ anh thiết tha trong lòng
Người anh sang sông quên lời hẹn ước
Đễ lại tình em mênh mông sóng nước
Con sáo sổ lồng , sáo bay theo pháo đỏ rượu hồng
Người ơi! Nhớ câu thề xưa
Dù nắng hay mưa, dù nghèo hay khổ
Dù ai sang giầu, cũng không bao giờ chia cắt đôi ta
Mà giờ đây, sao anh nỡ đoạn đành
Tham phú phụ bần, anh phụ tình em
Khi chiều buông, em đứng bên dòng sông
Đò sáng bến mới, mà nhớ anh xót xa trong lòng
Còn đâu đêm trăng ta về chung lối
Chỉ còn mình em mênh mông nỗi nhớ
Trên bến sông buồn, nhớ thương anh tím cả hoàng hôn!