Thuở mới sinh ra con nằm trên nôi giấy trắng
Cất tiếng chào đời, không có giọng tu oa
Bằng giọng hoài lang, thay tâm sự của cha
Thương nhớ mẹ, lìa nhà, đi biệt dạn
Tình chăn gối ,đành cam ,đứt đoạn
Bởi luật gia phong, "Tam niên vô tự bất thành thê"
Mẹ bị đuổi đi, đi không được trở về, Quá thương mẹ
Nên cha dạy con, giọng Hoài Lang nức nỡ
Từ là từ phu tướng.
Bảo kiếm, sắc phán, lên đàng.
Vào ra, luống trông, tin nhạn
Năm canh, mơ màng
Em luống trông, tin chàng
Ôi gan vàng, thêm đau í i
1/ Con hiểu, vì sao cha mượn tích Chức Cẩm Hồi Văn của nàng Tô Thị xưa, để gởi gấm niềm đau, người vợ hiền bạc phước. Đã ôm gói, ra đi biền biệt ,suốt năm dài. Rồi những buổi chiều hôm, cha bồng con ra tận ven đồng, Nơi mẹ với cha, khóc giờ ly biệt, ngậm ngùi, nhìn về, hướng đồng giữa mờ sương. Tưởng nhớ, bóng vợ hiền thất thiể,u dưới trời đêm, những cọng rạ xác sơ, dập bầm ,cũng trăn trở dưới đồng khô. Như xót thương, cho kiếp người, đã lỡ sinh làm phận gái,
2/ Cây khô chết đứng giữa đồng, làm dâu chí nguyện mẹ chồng không thương. Linh tính báo rằng: cuộc tình sắp bị lìa tan, nên thiết tha kề cận bên chồng. Dành phần làm lụng bên anh để nghe anh, luyện ngón Nguyệt cầm,Khúc nhạc tương tư, ôi, tiếng đàn ly biệt, lệ đầm đìa, thấm mặn đôi môi, gục đầu ,dấu mặt ,xoay ngang, sục sùi ,thầm nhủ, với tình lang quân. Đường dù xa ong bướm, xin đó đừng phụ nghĩa tào khang.
Mẹ lo cho cha rồi đây một nhạc sĩ tài hoa phong nhã ,
Trên đường xuân, nào thiếu, khách giai nhân
Còn cha, thì ngày ngày ,thắt thẽo, đoài cơn ,
Đêm mơ ,gọi mẹ, khóc thầm, bên gối chiếc,
Tình mẹ, tình cha, ai nhớ thương ai, con cũng biết,
Những buổi hoàng hôn, với chiếc đàn tranh nỉ non, cùng bản: hoài lang...
Cho đến khi ,tiếng trống điểm canh, vọng lại nhặt khoang ,
Cha mới sực nhớ, nữa khuya trời trở lạnh ,
Và giờ nầy mẹ ở đâu? phiêu bạc tha phương, tấm thân, cô quạnh ,
Nhớ thương cha, mà lệ sầu lã chả, suốt tàn canh.
Còn đêm, luống trông tin bạn ,
Ngày mõi mòn, như đá vọng phu. Vọng
Phu vọng, luống trông tin chàng ,
Lòng, xin chớ, phụ phàn.
Chàng, hỡi chàng ,có hay ?!,
Đêm thiếp nằm, luống những sầu tây
Biết bao thuở ,đó đây ,xum vầy
Duyên sắc cầm, đừng lợt phai í i...
VỌNG CỔ
5/ Trong cái chết, tìm ra lẽ sống, trong ly tan, mẹ cha kiên gan tìm ý xum vầy,.... Tấm lòng son sắc của mẹ cha, khiến trời cao, không phụ nghĩa dầy.... Cha tìm được mẹ, ẩn nơi am tự, cuộc tương phùng, tự kiếp tái sinh. Mẹ được trở lại gia đình và trổ sinh nam tử, em con cất giọng tu oa. Cả nhà vui hớn hở, còn con, vẫn vọng hoài, lan đi khắp chín sông ,sửi ấm lòng người.....
6/ HOÀI LANG
Là nguyện,ớ ơ, cho chàng
Đặng chữ ,an bình an
Trở lại, ớ ơ, gia đàng
Cho én nhạn hiệp đôi í i...
Mẹ với cha ,vui cuộc đoàn viên, hạnh phúc đến có con nối dõi. Ngày xum vầy ,hưởng khúc âu ca, dâng trọn cuộc đờ,i cha cho xứ sở. Nhưng nơi vĩnh cửu, cha chưa yên giấc, hằng lo lắng cho con khúc: dạ cổ hoài lang. Nay con được cài bông hoa mới, vườn hoa cải lương, thơm ngát tình người.... Đời nhớ ơn: dài công sáng tạo, Tên tuổi của cha đẹp mấy công trình, Nhịp bước con đi theo dòng thời đại, vẫn một tâm hồn Dạ Cổ Hoài Lang,