Đã có những lúc chán chường
Chán cho đời sao buồn quá
Mắt có lúc đã hoen mờ vì sầu không đâu, không đâu
Tay, đôi tay yếu đuối dâng lên chơi vơi giữa trời
Than van cho thân kiếp
Đoạ đầy đời bao xót xa
Nhìn lá rơi mùa thu chết rồi
Gió, gió cứ rít lên xuyên qua tim tôi, xuyên qua làn môi
Gió đã cuốn đi bao nhiêu ước mơ
Ôi! Xa vời...
Sóng, sóng đã cuốn đi cuộc đời tốt tươi
Buồn ơi! Chán ơi!