DẠ KHÚC
Trình bày : Khánh Hà
Tình đã như mùa thu, ngày qua tưởng như trong cơn mộng du, hạnh phúc những thuở ấy nay qua rồi, một mình thao thức với đêm trôi.
Lắng nghe những đêm dài, từng đêm phiêu lãng du hồn say, hương xưa trên môi tình yêu dấu, bóng dáng thuở ấy nay còn đâu?
Ngày gió mang tình ta, người đi những đau thương bao ngày qua, bằng tiếng hát thổn thức trong đêm dài, chuyện tình sao lắm những u hoài.
Lắng nghe những đêm dài, từng đêm phiêu lãng du hồn say, hương xưa trên môi tình yêu dấu, bóng dáng thuở ấy nay còn đâu?
Ngày gió mang tình ta, người đi những đau thương bao ngày qua, bằng tiếng hát thổn thức trong đêm dài, chuyện tình sao lắm những u hoài.
Tình đã như mùa thu, ngày qua tưởng như trong cơn mộng du, hạnh phúc những thuở ấy nay qua rồi, một mình thao thức với đêm trôi.
Lắng nghe những đêm dài, từng đêm phiêu lãng du hồn say, hương xưa trên môi tình yêu dấu, bóng dáng thuở ấy nay còn đâu?
Ngày gió mang tình ta, người đi những đau thương bao ngày qua, bằng tiếng hát thổn thức trong đêm dài, chuyện tình sao lắm những u hoài.
Lắng nghe những đêm dài, từng đêm phiêu lãng du hồn say, hương xưa trên môi tình yêu dấu, bóng dáng thuở ấy nay còn đâu?
Ngày gió mang tình ta, người đi những đau thương bao ngày qua, bằng tiếng hát thổn thức trong đêm dài, chuyện tình sao lắm những u hoài.
Lắng nghe những đêm dài, từng đêm phiêu lãng du hồn say, hương xưa trên môi tình yêu dấu, bóng dáng thuở ấy nay còn đâu?
Lắng nghe những đêm dài, từng đêm phiêu lãng du hồn say, hương xưa trên môi tình yêu dấu, bóng dáng thuở ấy nay còn đâu?