Trăng treo đầu non sương lạnh rơi nghe lời ru ôi thật buồn
Ru câu chuyện xưa phương trời nam có người trai vui chiến trường nơi làng quê trinh phụ mong ai trở về
Ru con à ơi con ngủ ngoan tin rằng mai cha sẽ về
Ai hay niềm vui khi hợp châu câu trẻ thơ đau nhói lòng đem hờn ghen cho tình yêu rơi giữa đời.
ĐK:
Trải bao bể dâu người ơi nổi đau vẫn còn,ngàn năm sử sách còn ghi những tiếc thương cho nàng
Một người đi mãi mãi với tiếng khóc hận lòng gởi cho mây ngàn,một người ôm con cô đơn bên đèn từng đêm quạnh vắng
Lời thề son sắt tan theo giọt đắng cố nổi nghi ngờ để tình yêu chết,khi đêm về một mình dây dứt xót xa cung đàn muộn màng.