Lục nguồn trau chảy luồn non
Mẹ con vẫn còn mà con chịu mồ côi
Mồ côi tội lắm ai ơi
Đói cơm ai biết lỡ lời ai phân
Con ơi con hỡi nín đi con
Lòng cha tê tái nhìn con lệ tràn
Phải chi đứt gánh giữa đàng
Đây phận cha cha gánh chịu chứ con thơ có tội tình gì
Từ ngày mẹ con theo nẫu ra đi
Bỏ con côi cút cha thì bơ vơ
Em ơi sao em nỡ em hững hờ
Chứ câu gừng cay, muối mặn xin đừng bỏ nhau
Lời thề xưa đáy em để đâu
Để giờ anh ru con trẻ mắt hai hàng châu nó quanh vành
Anh đây anh trách cái thân anh
Vì nghèo cho nên anh chịu vợ anh nó phụ tình
Con ơi gánh nghèo cha đem cha đổ trên non
Trời ơi cong lung mà chạy chứ nghèo còn theo sau
Ơn sâu thì chả cái nghĩa sâu
Chớ sao mà như dâu bạc để đau lòng vàng
Nhìn con mà lệ cha hai hàng
Nhớ ngày mẹ con theo nẫu mà cha tan nát lòng
Vọng phu ôm con trẻ chờ chồng
Phận anh ôm con trẻ ngóng trông kẻ phụ tình