Họa mi hót giữa bầu trời xanh.
Họa mi long lanh chào ngày mới.
Họa mi tới những khu vườn thơ.
Họa mi chơ vơ lúc đêm về.
Từng tia nắng thắp lên mùa xuân.
Từng mùa xuân êm đềm em hát.
Và em hát lúc tuổi còn thơ.
Từ tuổi thơ em biết mơ mộng.
Em, họa mi yêu dấu hay mộng mơ, hay e ấp như ngày còn thơ.
Em, tình yêu đến nhưng còn ngủ mơ, nên em vẫn là người bơ vơ.
(Họa mi họa mi hót trong vườn khuya.
Họa mi họa mi tóc nâu là em đó.
Họa mi họa mi hót trên bầu trời xanh.
Họa mi họa mi mong manh những tiếng cười.)2