MỘT NGƯỜI ĐI XA
Sau những lần gối mỏi tìm cuộc vui tàn từng đêm,
Những lần hồn ngủ mê dưới mắt giai-nhân một đêm,
Nay đã trôi theo ngày quên từ khi biết sống trọn cho đời lính.
Tôi lớn dần, lớn dần bởi tình yêu và hờn căm,
bởi lời buồn quê hương khóc trắng đêm hơn mười năm
Nên trả vui cho người vui
và trả mắt, mắt dại đêm rã rời
Nặng vai ba-lô khi chuyển quân qua áo sương lạnh đầy hơn một lần,
gian nan giữa giờ phố phường ngủ trọn mơ đêm dương-gian,
Mình đi khi nước đau chẳng thở than
Tôi muốn gởi những hình ảnh đời tôi và bọn tôi,
những người trẻ hôm nay đến những thương yêu hậu phương .
Xin nhớ nhau như tình nhân ...
Tinh nhân nhớ lúc người xa chưa về.