CẢNH: NGÔ PHÙ SAI BIỆT TÂY THI
Ngô Phù Sai: Tây Thi......
Tây Thi : Quân vương. Trời ơi ! Quân phu đã thọ thương.
Ngô Phù Sai: Tây Thi... Tây Thi ơi ! Máu loang giáp .....trụ vượt trùng vây ta đến đây. Cô Tô thành đổ nát điêu tàn, còn chi đâu nữa mộng bá vương đạp trên xác giặc ta tìm gặp nhau khoảnh khắc thôi.
Tây Thi : Quân vương ơi ! Trở lại làm gì, phía sau quân Việt hò reo tiến đến đây.
Ngô Phù Sai: Cơ nghiệp của Ngô Bang đã theo Cô Tô thành tan tành trong biển lửa, Phù Sai này còn sống làm chi nữa. Tây Thi ơi, đây là lần tao ngộ sau ......
(VỌNG CỔ)
.....cùng, ngoài kia trùng điệp quân reo, khói lửa mịt mùng, mấy vạn tinh binh nơi chiến trường phơi xác, Cô Tô thành gạch đổ ngói tan.
Nghe lửa reo như tiếng khóc vạn hồn oan. Trong tiếng gió có lời oán than của Ngũ Tử Tư tướng phụ. Phù Sai này sẽ vùi thân cùng cát bụi, Tây Thi ơi ! Mau rời khỏi nơi này.
Tây Thi : Không... Quân vương... Quân vương hãy rời khỏi nơi này, hãy bảo trọng lấy thân, để chờ thời cơ phục hồi nghiệp cả, thiếp thần đắc tội vô cùng.
Ngô Phù Sai: Tây Thi... Tây Thi ơi ! Nàng có tội gì đâu, khi thành quách đã tan hoang, khi cơ nghiệp điêu tàn trong biển lửa, chỉ còn nàng là nơi cuối cùng ta nương tựa. Ta không sợ cảnh chiến trường bọc thây da ngựa, chỉ sợ là không về kịp Cô Tô đài để nhìn lại Tây Thi, để thấy lại nét mày chau, nghe tiếng cười xé lụa trong vòng tay nàng rộng mở, ta nghe như ai ru ta vào giấc mộng muôn đời.
Tây Thi : Quân vương ơi ! đây vòng tay mở rộng người hãy tựa đầu, Tây Thi sẽ hát ru, ru Quân vương hiên ngang vào thiên cổ, ru lòng Tây Thi muôn thuở ngậm ngùi.
Ngô Phù Sai: Tây Thi ! Tai ta không còn nghe tiếng quân reo, mắt ta không còn thấy cảnh điêu tàn đổ nát, ta như đắm chìm trong trăng thanh suối mát và mơ hồ nghe ríu rít chim ca. Tây Thi... Tây Thi không có Phù Sai bên cạnh, hãy gắng giữ gìn một nhan sắc thiên kim. Ha... ha... trong vòng tay của nàng, ta bình yên đi vào thiên cổ. Vĩnh biệt...
Tây Thi : Quân vương... Quân vương... Quân vương... Quân vương...
Thôi hết ... hết rồi còn chi nữa đâu, tình như khói sương, bởi đâu bạc phận hồng nhan. À ơi... tình chết theo với Ngô Phù Sai.