Lạ lùng... một sợi ngũ âm, một dây như bắc ngang trời
Đàn ơi ơi độc huyền cầm. Đàn ơi ơi độc huyền cầm
Du dương cung bổng cung trầm
Hồn non nước chạm thành lời ngân nga
Khúc vui đầm ấm giao hòa
Điệu buồn chùng lại dãn ra não nùng
Nỉ non chi lắm hỡi đàn
Tơ đồng đã dứt người còn ngẩn ngơ
Một dây chỉ vậy đơn sơ
Mà ấm thanh tràn tâm linh tận bờ