Nơi cuối trời biển mẹ chờ sông, nơi cuối cùng của nguồn Cửu long, cũng là nơi cất tiếng khóc em ra đời. Hai chúng mình có hẹn gì đâu, không ý đầu cũng chẳng tình sau, mà mười ngón tay hồng vẫn nhớ nhau.
Ta không là phu tướng và em không là chinh phụ mà nghe câu én nhạn lìa đôi, lòng bỗng dưng xót xa ngậm ngùi. Về đây - nơi cuối trời Cà Mau, ngàn nhánh sông biết đâu tìm nhau, hỡi em.
Em có còn trở về Bạc Liêu, em có còn mơ một tình yêu, một tình yêu lấp lánh ánh trăng diệu kỳ. Xin gởi lòng ta lại ngàn sông, như sóng vàng trôi về Biển Đông, một câu hát êm đềm nổi nhớ mong.
Em có còn trở về Bạc Liêu, em có còn mơ một tình yêu, một tình yêu lấp lánh ánh trăng diệu kỳ. Xin gởi lòng ta lại ngàn sông, như sóng vàng trôi về Biển Đông, một câu hát êm đềm... nổi nhớ mong.