Tôi hát bài ca ngợi ca Hà Nội, ơi Thủ đô xao xuyến trong trái tim tôi. Hàng cây xanh bao mùa lá đỏ, gió sông Hồng rì rào sóng vỗ. Mùa Thu đi qua từng phố nhỏ, ơi Hồ Gươm như một bài thơ. Hà Nội ơi có từ bao giờ, mấy nghìn năm chói chang rực rỡ. Hà Nội ơi náo nức bài ca, vẫn âm vang trong tâm hồn ta. Người Hà Nội hôm nay ra đi, mang theo mình bao nhiêu nỗi nhớ, những ánh đèn qua ô cửa sổ, bầu trời đêm cháy bỏng tình yêu. Một chàng trai là chiến sỹ biên phòng. Một cô gái lên đường đi xa, vẫn thuỷ chung với cả tấm lòng. Hà Nội ơi một trái tim hồng.
Tôi hát bài ca ngợi ca Hà Nội, ơi Thủ đô xao xuyến trong trái tim tôi. Hàng cây xanh bao mùa lá đỏ, gió sông Hồng rì rào sóng vỗ. Mùa Thu đi qua từng phố nhỏ, ơi Hồ Gươm như một bài thơ. Hà Nội ơi có từ bao giờ, mấy nghìn năm chói chang rực rỡ. Hà Nội ơi náo nức bài ca, vẫn âm vang trong tâm hồn ta. Người Hà Nội hôm nay ra đi, mang theo mình bao nhiêu nỗi nhớ, những ánh đèn qua ô cửa sổ, bầu trời đêm cháy bỏng tình yêu. Một chàng trai là chiến sỹ biên phòng. Một cô gái lên đường đi xa, vẫn thuỷ chung với cả tấm lòng. Hà Nội ơi! Một trái tim hồng!