Con phố hiu quạnh, hiện ra trong mưa khói mù mịt
Rất muốn cự tuyệt thế giới đầy khổ đau này
Bầu trời xám những ánh đèn đường lay lắt
Tôi đứng giữa ngả đường chào đón mưa gió không né tránh
Mình tôi cô độc ,muốn rời bỏ cuộc sống này
Sao lại đem yếu đuối để đổi lấy sự giải thoát
Nhân vật trong vở kịch bi thương chính là tôi
Không cách nào chạm tới
Chỉ còn lạc lõng vây quanh
Có ai có thể cho tôi biết
Phải chăng em đã từng yêu tôi
Có lẽ đây là kết cục
Nhưng tại sao lại cô quạnh như vậy?
Phải chăng em đã từng yêu tôi
Phải chăng em vẫn còn cố chấp
Cảm giác đau thương khiến tôi chìm đắm trong cô đơn
Phải chăng em đã từng yêu tôi
Phải chăng em vẫn còn cố chấp
Có lẽ đây là kết cục
Nhưng tại sao lại cô quạnh như vậy?
Có ai có thể cho tôi biết
Phải chăng em đã từng yêu tôi
Cảm giác đau thương khiến tôi chìm đắm trong cô đơn
Cảm giác đau thương khiến tôi chìm đắm trong cô đơn